Quê tôi . Những mảnh đời
Xưa phiêu dạt .
Nay tụ về
Xây dựng xóm Eco
Và mỗi sáng
Sau tiếng gà tung cánh vỗ
Là nhịp điệu sống riêng của muôn người .
Đang tìm cách
Hòa đồng cùng xóm nhỏ .
Cảm ơn đời
Mỗi sáng tôi thức dậy
Nhìn thấy nhau
Qua ô cửa mỗi ngày .
Những ánh mắt
Cho nhau nhiều nhiều lắm
Từ bó rau nhỏ
Quả cà chín đỏ
Múi mít nhà chồng cũng đem cho .
Ồ !
Cuộc sống xóm Eco
Có bao điều thú vị .
Quê Tôi đấy — giờ là làng Eco
Đúng là tình làng nghĩa xóm . Tối lửa tắt đèn có nhau . Cho nên các cụ ko ai rời bỏ quê hương để lên phố thị.
Bài thơ rất hay, rất hay, mơ mộng lắm, nên có chỗ chưa đúng thực tế.
“Và mỗi sáng
Sau tiếng gà tung cánh vỗ”
Bên Ecopark chỉ có món đặc sản: “gà lên mâm” thôi, chứ gà gáy sáng thì không có đâu, chỉ có trong giấc mơ của nhà thơ thôi.
Lại nữa:
“Mỗi sáng tôi thức dậy
Nhìn thấy nhau
Qua ô cửa mỗi ngày .”
Thời buổi bây giờ, dù dân trí cao đến đâu, mà cứ dòm vào cửa sổ nhà nhau, nhất là khi cô hàng xóm thay quần áo.., thì dễ oánh nhau lắm pac nhà thơ ạ